Đi Bên quán vắng, nghe gió về kể “Chuyện đêm mưa” của nhạc sĩ Nguyễn Hiền và Hoài Linh

Ca khúc chuyện đêm mưa được đồng sáng tác bởi 2 nhạc sĩ Nguyễn Hiền (phần nhạc) và nhạc sĩ Hoài Linh (phần lời). Nổi tiếng là người có biệt tài đặt lời ca, mỗi ca khúc mà nhạc sĩ Hoài Linh chấp bút đều chứa đựng một câu chuyện với những lời ca duy mỹ, có vần có điệu. Chuyện đêm mưa cũng là một tác phẩm như vậy.

“Ngoài trời không sao thưa, đường lầy ướt ngõ tối, mưa khuya về hiu hắt đi vào đời”
Mưa không phải điều gì quá xa lạ, và chuyện “ngắm mưa, ngẫm chuyện đời” cũng không phải của riêng Nguyễn Hiền hay Hoài Linh. Bởi ai cũng có chuyện đời của riêng mình, mỗi người mỗi cảnh ẩn giấu sâu trong lòng để rồi vỡ òa trong những cơn “mưa khuya tí tách”.

Có câu nói rằng “Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu – Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ”. Phải, cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu, bởi vậy mới có “Đêm hiu hắt”, có “quán vắng lạnh” và có cả “mưa khuya như khúc ca nghẹn lời”. Chuyện đời, chuyện dĩ vãng theo đêm mưa ùa về làm day dứt cõi lòng những kẻ mộng mơ “tay không mà mơ ước đi vào đời”. Mang theo bao hoài bão, xa rời quê hương, một lòng tiến về phía trước, để rồi khi “mưa gió” chùng bước chân, giữa thênh thang đường không lối, quay đầu nhìn lại chỉ hoài đau đáu về cố hương.
“Để rồi bao năm trôi, thênh thang đường không lối, nhớ cố hương muốn về lại thôi”.

Mưa dễ dàng gột rửa đi lớp áo rắn rỏi bên ngoài, để lộ những cô đơn yếu đuối trong tâm. Đêm dài đằng đẵng, gió lùa lá rơi, phong sương buốt giá nhớ “chiều nào nâng ly bôi, chuyện tình vừa chắp nối” nhưng vì đâu “chia ly mà không nói nhau một lời”.

“Chừng nào mưa thôi rơi, đường về nắng dẫn lối, mưa tan vào sương khói xuôi về nguồn. Cuộc tình duyên năm xưa, xa nhau còn thương nhớ những lúc nghe gió về kể chuyện mưa”.

Mưa rồi cũng tan, nắng rồi cũng chiếu sáng nhưng dĩ vãng, tình xưa vẫn sẽ theo gió về viết lại chuyện đêm mưa.

Mời quý độc giả lắng nghe ca khúc “Chuyện đêm mưa” qua phần thể hiện của Giang Tử:

Viết một bình luận