“Khúc nhạc tương tư” – Ca khúc viết cho nỗi tương tư của chính người nghệ sĩ đa sầu đa cảm

Được mệnh danh là một nhạc sĩ viết nhạc tiền chiến nhưng luôn ngát hương thanh bình, nhạc sĩ Ngọc Bích đã ghi dấu ấn khó phai trong lòng nhưng ai yêu nahcj qua hàng loạt các ca khúc nổi tiếng như: Khúc nhạc chiều mơ, Thiếu nữ trên mây ngàn (Bông hoa rừng), Lời hẹn xưa, Con đò đưa xác, Thuở trăng về, Đêm trăng xưa, Bến đàn xuân, Đôi chim giang hồ, Dưới trăng thề,…Ngọc Bích là người sử dụng đầu tiên nhịp điệu swing hay blues trong các bài phục vụ kháng chiến như Say chiến công, Bà già giết giặc.

“Khúc nhạc tương tư” là một sáng tác của nhạc sĩ Ngọc Bích kể về nỗi lòng của một người nghệ sĩ ôm trong mình nỗi tương tư một bóng hồng. Người nghệ sĩ luôn là những người có tâm hồn đa sầu đa cảm, dễ rung động và cảm thán, nên khi tâm hồn nghệ sĩ trót mang tương tư đêm dài, nỗi tương tư ấy lại càng khắc khoải và day dứt niềm nhớ thương.

Một chiều Xuân theo gió hồn chơi vơi
Người nghệ sĩ ngóng về phương trời
Nhớ ngày vui qua bên người ngây thơ
tóc thề như tơ lướt trên vai

Vào một chiều xuân, ta thả hồn mình theo cơn gió chơi vơi, thả hồn “người nghệ sĩ” để ngóng trông về phương trời xa, nơi có người ta thương. Chiều xuân hôm ấy, ta thấy nhớ da diết những tháng ngày vui qua bên nhau lúc chúng mình còn ngây thơ. Nhớ mãi bóng dáng một người con gái nhỏ mang nét thơ ngây “tóc thề như tơ lướt trên vai”. Mái tóc dài như tơ ấy, khoảnh khắc đã in sâu vào lòng người nghệ sĩ và thành nỗi tương tư dài. Tương tư về một người ở một rất xa ta…

Chiều vàng rơi trong khúc nhạc tương tư
Đời phiêu lãng sống những ngày mong chờ
thấu tình ta chăng hỡi người phương xa
Cung đàn theo với lòng thiết tha

Nắng chiều cứ rơi dần rơi dần và chìm vào khúc nhạc tương tư. Ta sống một đời “phiêu lãng sống những ngày mong chờ”. Mong chờ để gặp người, mong chờ tình ta được hồi đáp. Cuộc đời nghệ sĩ phiêu lãng với những bản nhạc tình viết cho người và viết cho chính mình. Nỗi tương tư nào ai có thấu cho ta, nên chỉ có thể mượn cung đàn trút nỗi niềm thương nhớ để gửi về người phương xa “Cung đàn theo với lòng thiết tha”. Ta mượn lời ca, mượn cung đàn mang theo cả tấm lòng thiết tha nhung nhớ của mình gửi trao người nơi phương xa, người hỡi, người có hay chăng? Người có nghe khúc nhạc tương tư, có nghe hồn ta đang nhớ thương về người?

Cánh chim đã bao phen giang hồ
Ngờ đâu dừng tâm hồn bên em
Lòng mơ ước một khúc nhạc đắm đuối
đến cho cung đàn bớt lẻ loi

Cánh chim đã bao phiên giang hồ, nay đây mai đó nào ngờ đâu “dừng tâm hồn bên em”. Anh cứ ngỡ đời mình là cánh chim bay cô độc giữa cuộc đời rộng lớn, cứ ngỡ rằng suốt kiếp mãi đơn côi lẻ bóng. Nhưng nào ngờ, một khoảnh khắc nhơ sthuowng là cả đời tương tư muốn được về bên em. “Lòng mơ ước một khúc nhạc đắm đuối/ đến cho cung đàn bớt lẻ loi”, anh mong rằng nahcj đời sẽ dạo khúc nhạc đắm đuối, cho đôi mình được bên nhau, để cung đàn kia thôi lẻ loi đơn chiếc.

Có lẽ dù cánh chim ưng có hiên ngang nhường nào, vẫn ước muốn có một nơi bay về. Người nghệ sĩ đó cũng như cánh chim kia, cũng muốn được về bên một người, để ta tựa vào nhau cất tiếng đàn đắm đuối thiết tha.

Lòng sầu lên trong những ngày cô đơn
Mùa Xuân đến với mối tình âm thầm
Bóng huyền chưa phai, hỡi người ngây thơ
mong chờ trong khúc nhạc ái ân

Chỉ là ước muốn chưa thành lòng vẫn nặng nỗi sầu trong những ngày cô đơn “Lòng sầu lên trong những ngày cô đơn”. Lại một xuân đến, một mùa của yêu thương đang gõ cửa đất trời, còn riêng ta đây, vẫn ước muốn âm thầm một mối tình nơi phương xa. Tương tư lại tương tư đêm dài “bóng huyền chưa phai, hỡi người ngây thơ”. Vì người quá đỗi ngây thơ nên không hiểu tiếng đàn réo rắt nhớ thương, nên không hiểu lời ca tương tư của ta gửi người. Hay do chính ta yêu quá âm thầm, tương tư quá lặng lẽ nên người không hay?

Mùa xuân lại về và ta lại “mong chờ trong khúc nhạc ái ân”, mong chờ người hiểu và hồi đáp tình ta. Mong một mùa xuân tới, người đáp lại tình ta để đêm về thôi những tương tư, để cung đàn theo reo lên nỗi niềm lẻ loi.

“Khúc nhạc tương tư” là bài ca về nỗi tương tư nhớ thương của người nghệ sĩ, mối tình đơn phương không dám bày tỏ mà chỉ có thể mượn khúc nhạc cung đàn tấu thay lòng người. Tương tư nhớ thương một bóng dáng em thơ với mái tóc xõa ngày nào, nhớ một người nơi phương xa chẳng hay nỗi lòng ta. Ca khúc như một lời bày tỏ thầm kín, một khúc nhạc nói thay cho chính nỗi lòng của những người đang yêu đơn phương nhưng lại không dám tỏ bày. Và dù là người nhạc sĩ chuyên viết về nhạc tiền chiến, những sáng tác của Ngọc Bích dù ra đời trong hoàn cảnh chiến chinh lửa đạn, nhưng trong âm nhạc vẫn ngập tràn tình yêu, Ngọc Bích vẫn truyền tải những cảm xúc của đời thường, những nỗi niềm thầm kín của một người trót mang nỗi tương tư.

Lời bài hát Khúc Nhạc Tương Tư – Ngọc Bích

Một chiều Xuân theo gió hồn chơi vơi
Người nghệ sĩ ngóng về phương trời
Nhớ ngày vui qua bên người ngây thơ
tóc thề như tơ lướt trên vai

Chiều vàng rơi trong khúc nhạc tương tư
Đời phiêu lãng sống những ngày mong chờ
thấu tình ta chăng hỡi người phương xa
Cung đàn theo với lòng thiết tha

Cánh chim đã bao phen giang hồ
Ngờ đâu dừng tâm hồn bên em
Lòng mơ ước một khúc nhạc đắm đuối
đến cho cùng đàn bớt lẻ loi

Lòng sầu lên trong những ngày cô đơn
Mùa Xuân đến với mối tình âm thầm
Bóng huyền chưa phai, hỡi người ngây thơ
mong chờ trong khúc nhạc ái ân

Viết một bình luận