“Chỉ là giấc mơ qua” (Nam Lộc) – Tình đầu để nhớ, để hoài niệm mình từng có những nhiệt huyết và nồng nàn như thế!

Sau Greenfields bản hòa âm phối khí lại và trình diễn của The Brothers Four được rất nhiều khán thính giả dòng nhạc ngoại quốc ở Sài Gòn yêu thích, một bản nhạc khác lại nổi lên như một hiện tượng không hề kém cạnh chính là bản Yellow Bird, sau này được nhạc sĩ Nam Lộc cùng với nhạc sĩ Trường Kỳ đặt lời Việt với tựa đề: “Chỉ là giấc mơ qua”.

Ca khúc “Yellow Bird” ban đầu nghe người ta sẽ thoạt tưởng nó là một bản nhạc khúc đồng quê của Mỹ. Nhưng khi giai điệu được đánh lên với hạ uy cầm thì nó lại mang đến cho người nghe một cảm nhận khác, cứ như một nhạc khúc dân ca của vùng hải đảo Hawaii. Thật chất, đây chính một bài hát của người Haiti, thuộc quần đảo Antilles nằm trong vùng Caribê, thuộc hệ ngôn ngữ La Tinh. Ca khúc đã rất nổi tiếng và vô số nghệ sĩ cùng các chương trình truyền hình thu âm liên tục, phát hành từ thời điểm mới ra mắt cho đến tận ngày nay. Nó còn đưa hẳn làm nhạc nền cho một bộ phim mang tên “The Sapphires” của Australia vào năm 2012.

Nhạc sĩ Nam Lộc

Trước năm 1975, có khá nhiều bản thu âm ca khúc “Yellow Bird” từ nhiều nghệ sĩ khác nhau, nhưng thịnh hành nhất và được ưa chuộng nhất ở miền Nam Việt Nam vẫn là phiên bản của ban nhạc “The Brothers Four”. Và cũng thông qua phiên bản này mà đôi nhạc sĩ Trường Kỳ cùng Nam Lộc đã đặt lời Việt thành “Chỉ là giấc mơ qua” cho ca khúc “Yellow Bird”. Bởi ở thời điểm đó, có rất nhiều người ưa chuộng dòng nhạc ngoại nhưng trình độ anh ngữ thì lại thấp, nên chính Nam Lộc là người đã mở lối “Việt hóa” cho nhiều dòng nhạc ngoại quốc thịnh hành. Nếu trong nguyên tác trước đó mang theo một sự ca tụng về vẻ đẹp “sắc nước hương trời” của một giai nhân diễm lệ hay trong bản “Yellow Bird” mang một nỗi sầu lẻ bóng cùng cô liêu thì bản lời Việt của Nam Lộc – “Chỉ là giấc mơ qua” lại nhẹ nhàng hơn khi luyến tiếc về mối duyên đầu! Dù vậy, khi cả hai bản tuyệt khúc được cất lên, người nghe đều dễ dàng cảm nhận được một nỗi bâng khuâng cùng những man mác trong lòng. Có phải nét nhạc quá đẹp nên đến nỗi buồn cũng được thi hóa, mà giảm đi phần nào đó sự bi thương?

“Như làn mây, tình yêu thôi giờ đây lững lờ
Như làn gió, tình yêu thôi giờ đây hững hờ.
Rồi một lần xa cách là một đời than trách
Rồi cuộc tình bay mất và một người đi khuất
Tình chỉ còn cay đắng để chỉ còn xa vắng
Để chỉ còn nắng vương cuối đường….”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Thuý Vy và Như Mai trình bày.

Đã có những lúc bản thân vô tình nhận định rằng mình hạnh phúc, nhưng nào ngờ, choàng tỉnh khỏi giấc mơ mới nhận ra đó chỉ toàn là ảo mộng…..một giấc đẹp, đẹp đến mức người ta không muốn tỉnh dậy, nhưng vẫn buộc phải tỉnh. Tình yêu là gì nhỉ? Phải định nghĩa thế nào mới gọi là chính xác trong khái niệm về tình yêu? Là những rung cảm chính bản thân mình cũng không giải thích được nhưng lại vô cùng to lớn dành cho một ai đó? Hay nó là những hành động quan tâm, chăm sóc cùng lắng lo dành cho một người mà bạn nghĩ rằng “quan trọng nhất” và muốn mang đến cho họ những điều tuyệt vời nhất, hạnh phúc nhất? Hay nó là con dao hai lưỡi, có thể khiến con người thăng hoa trong cảm xúc như đang sống nơi thiên đường; cũng có thể khiến người ta chìm nơi đáy sâu vực thẳm, đau đớn khôn cùng? Định nghĩa nào mới đúng, mới chính xác?

Có lẽ chẳng ai có thể trả lời được, vì nó chỉ là cảm nhận riêng của mỗi người, nhưng chắc một điều rằng tình yêu sẽ như những đám mây phiêu lãng trên bầu trời, biết vì sao không? Vì nó luôn tạo cho con người ta cảm giác lơ lửng, không hạn định, lúc tưởng đang trên cao mát mẻ và hạnh phúc nhưng choàng tỉnh vẫn đang nơi thấp nhất của vực sâu. Tình yêu hững hờ như một làn gió, dễ đến và cũng dễ đi, chẳng định cư một chỗ bao giờ, tình nồng cũng sẽ nhạt, tình đậm cũng sẽ phai. Khi yêu thì “với ta người là tuyệt nhất và tốt nhất”, khi chia cách thì lại than trách sao người vô tình; khi thương thì hứa hẹn trọn đời bên nhau nhưng khi “cuộc tình bay mất” thì người cũng vội vàng không từ mà biệt, nhanh chóng rời đi. Cuối cùng, chỉ còn lại những đắng cay cho người ở lại, những xót thương của kẻ si tình và những khổ đau cho người nặng nghĩa.

“….Thương người thương, ngàn xưa ơi ngàn sau nét cười
Vương sầu vương, đường xưa nay giờ đâu bóng người.
Tình nhiệm màu tan vỡ lòng chỉ còn nhung nhớ
Giờ một mình quên lãng lạnh lùng theo năm tháng
Dù một lần em đã mềm lòng như chiếc lá
Là một lần xóa mối duyên đầu…..”

https://www.youtube.com/watch?v=jXUVD5JLQEE

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Thái Hiền trình bày.

Người yêu trong mối tình đầu, người khiến trái tim ta lần đầu biết thế nào là rung động, lần đầu biết thế nào là tim này lỗi nhịp và cũng lần đầu nếm trải cảm giác nhớ nhung một người đến quên ăn mất ngủ. Tình đầu là tình nhớ, là người đầu tiên khiến tim này tan vỡ và cũng là người cuối cùng họ yêu nồng nhiệt nhất, ngây thơ nhất và trong sáng nhất.

Mối tình đầu ngự trị trong trái tim, dù có trôi qua ngàn năm thì nụ cười ấy, ánh mắt ấy vẫn tươi mới như ngày hôm qua, vẫn được lưu giữ như một điều gì đó tốt đẹp nhất. Dù biết “vương sầu vương” nhưng “thương người thương”, biết nhớ là sẽ đau và thương thì sẽ thêm sầu vì tình đầu chẳng bền, nhưng vẫn không thể nào quên được bóng hình người xưa. Dù tình đầu có tan vỡ như những mảnh pha lê nhỏ nhưng trong tim có người, trong tim vẫn nhớ dáng hình người thì vẫn tồn tại một thứ cảm xúc khó phai.

Người thương cũ đã rời đi trong sự luyến tiếc, người rời đi để lại một người cô đơn và buồn tủi, trái tim cứ lạnh dần qua từng giây từng phút. Chẳng hiểu tại sao, chỉ một lần mềm lòng trong quá khứ, chỉ lỡ một lần lỗi nhịp trái tim trinh nguyên mà cả một đời ghi nhớ và dù có cố gắng cũng chẳng thể nào xóa được hoài niệm về “mối duyên đầu”.

“….Em nhớ ngày, anh đón em góc trường
E ấp, thẹn thùng, vấn vương
Em nhớ ngày, anh đón em cuối đường
Dù đường loan vết nắng nắng vẫn lung linh màu….”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Thanh Lan trình bày.

Hoài niệm về những hồi ức trong quá khứ mới thực sự cảm thấy tiếc nuối, tại sao bản thân không cố gắng níu kéo thêm chút nữa để cuộc tình này bền lâu, tại sao không trưởng thành thêm chút nữa để mối duyên xưa không vì sự bồng bột mà cắt đứt. Em có còn nhớ hay không, những chiều tan trường đón nhau nơi góc trường quen thuộc? Em có còn nhớ những e ấp thuở ban đầu khi hai đứa nói lời thương yêu? Còn nhớ không những vấn vương cùng luyến tiếc của thời khắc chia tay tiễn em về nhà? Liệu em có còn nhớ chăng những ngày hẹn hò, anh chờ em nơi cuối đường vì sợ cha mẹ trông thấy? Dù trời đang loang những vệt nắng dài, làm cháy da cháy thịt, nhưng anh đây vẫn chẳng một câu oán than mà vui cười chờ nàng nơi ấy? Tất cả đề là hồi ức tươi đẹp của lứa đôi, nhưng liệu người có nguyện ý nhớ hay đã thật sự đưa nó vào quên lãng?

“…..Thôi giờ đây, còn đâu ngọt ngào đôi má hồng
Thôi giờ đây, tìm đâu đây mùi hương ngất ngây.
Ngày tàn dần như khói chiều buồn dần muôn lối
Một mình lang thang tới miền cỏ hoang nắng chói
Ngày nào ta chung lối nhẹ nhàng đan tóc rối
Chỉ còn là giấc mơ qua rồi.”

Thôi, nhớ thì nhớ thôi, chứ có làm được gì nữa đâu, những ngọt ngào của đôi má hồng ngày trước giờ cũng nằm yên trong kỷ niệm. Những hương hoa nồng nàn chúc mừng cho tình yêu đôi lứa giờ cũng chỉ còn thoang thoảng và nhạt dần trong lớp bụi thời gian. Rồi những ngày yêu thương thắm thiết, cũng sẽ dần nhạt như lớp khói chiều heo hút, tỏa ra muôn lối mà mờ dần với đám mây xanh. Có thể em đã quên đi những hoài niệm cũ, quên đi những ngọt ngào và thuần khiết mình trao thuở duyên đầu. Em có những lựa chọn khác cho tương lai, có cho mình một bến bờ hạnh phúc mới và quên đi người cũ từng thương. Còn bản thân anh, sẽ lựa chọn lang thang đến những miền cỏ xanh đầy hoang vắng, nơi đó có nắng chói chang sưởi ấm trái tim lạnh, nơi đó có hương hoa của thiên nhiên làm dịu mát tâm hồn đầy thương tổn.

Trên cõi đời này, dường như bản thân đang mất dần đi khả năng phân biệt thực ảo, bởi nhớ ngày nào vẫn còn chung lối trên con đường cũ, tay vẫn trong tay sưởi ấm cho nhau, cười nói kể cho nhau nghe những câu chuyện nhỏ. Vậy mà giờ phút này nó “chỉ còn là giấc mơ qua rồi”, không níu kéo và cũng chẳng thể níu kéo, có chăng chỉ là sự luyến tiếc cho một mối tình đầu tươi đẹp. “Chỉ là giấc mơ qua”, chỉ là hư ảo không chân thực, cứ ngỡ là hạnh phúc nhưng hóa ra chỉ ảo mộng, nhưng qua rồi thì cứ để nó trôi dần theo thời gian….

Lời bài hát Chỉ Là Giấc Mơ Qua – Nhạc Ngoại Lời Nam Lộc

Như làn mây, tình yêu thôi giờ đây lững lờ
Như làn gió, tình yêu thôi giờ đây hững hờ.
Rồi một lần xa cách là một đời than trách
Rồi cuộc tình bay mất và một người đi khuất
Tình chỉ còn cay đắng để chỉ còn xa vắng
Để chỉ còn nắng vương cuối đường.

Thương người thương, ngàn xưa ơi ngàn sau nét cười
Vương sầu vương, đường xưa nay giờ đâu bóng người.
Tình nhiệm màu tan vỡ lòng chỉ còn nhung nhớ
Giờ một mình quên lãng lạnh lùng theo năm tháng
Dù một lần em đã mềm lòng như chiếc lá
Là một lần xóa mối duyên đầu.

Em nhớ ngày, anh đón em góc trường
E ấp, thẹn thùng, vấn vương
Em nhớ ngày, anh đón em cuối đường
Dù đường loan vết nắng nắng vẫn lung linh màu.

Thôi giờ đây, còn đâu ngọt ngào đôi má hồng
Thôi giờ đây, tìm đâu đây mùi hương ngất ngây.
Ngày tàn dần như khói chiều buồn dần muôn lối
Một mình lang thang tới miền cỏ hoang nắng chói
Ngày nào ta chung lối nhẹ nhàng đan tóc rối
Chỉ còn là giấc mơ qua rồi.

Viết một bình luận