“Tình kỹ nữ” (Nhật Ngân & Duy Trung) – Thương thay cho số kiếp đầy gian truân của một người phụ nữ mang kiếp “kỹ nữ”

Có ai còn nhớ câu chuyện đời đầy nỗi truân chuyên và éo le của cô Cẩm Nhung – kỹ nữ nổi tiếng một thời của Sài Gòn ngày xưa. Cẩm Nhung sinh ra tại Hà Nội, năm 15 tuổi thì theo gia đình di cư vào Nam sinh sống, không lâu sau đó thì cha bệnh và qua đời. Cô bỏ học và xin làm tiếp viên trong một nhà hàng, cũng từ đây mà cô bắt đầu làm quen với những bản nhạc, tập dần những bước nhảy trong nhà hàng. Sở hữu khuôn mặt xinh đẹp, làn da trắng, đôi mắt lẳng lơ cùng thân hình quyến rũ mà chưa đầy 19 tuổi đã trở thành “gái nhảy” chuyên nghiệp trong phong trào nhảy đầm rầm rộ ở Sài Gòn. Cô làm việc cho vũ trường Kim Sơn, cô nhanh chóng trở thành ngôi sao, làm lu mờ tất cả những vì tinh tú nơi đây. Cũng chính Kim Sơn lại trở thành nơi cô gặp gỡ mối tình oan khiên với trung tá công binh Trần Ngọc Thức, khiến cuộc đời cô rơi vào góc khuất tối tăm nhất. Ông Thức mê nhảy đầm, chưa có một ai có thể lọt vào mắt xanh của ông cho đến khi gặp Cẩm Nhung, và từ đây ông mê đắm cả bước nhảy lần nhan sắc cô. Sau cùng thì bị chính người vợ chính thức của “Thức công binh” (biệt danh của trung tá Thức) vì ghen tuông mà nhiều lần dằn mặt, đỉnh điểm là kế hoạch tạt axit – hủy diệt nhan sắc của cô nàng vũ nữ. Từng một thời lẫy lừng được người người săn đón, Cẩm Nhung chìm vào những cuộc chơi bời đến tiêu tán hết gia sản, cuối cùng ôm hình trung tá Thức mà hành khất khắp nơi. Có người đồn rằng cô chết do bệnh, cũng có người nói cô hận đời hận người mà giao mình nguyên sinh để chấm dứt một cuộc đời “hồng nhan bạc mệnh”.

Và nhạc sĩ Nhật Ngân cùng Duy Trung đã lấy cảm hứng từ câu chuyện đời éo le đó của Cẩm Nhung mà viết lên lời ca thê lương cùng não nề của ca khúc “Tình kỹ nữ” – Ca khúc viết cho số phận chung của những người kỹ nữ. Bài hát là những tiếc nuối về cuộc đời, về thân phận của một người con gái màng kiếp “kỹ nữ”, họ như cánh hoa, theo làn gió mà tung nhẹ bản thân, chẳng biết rồi sẽ đi về đâu, cũng chẳng thuộc về bất kỳ một nơi nào.

“Ta tiếc cho em trong cuộc đời làm người
Ta xót xa thay em là một cánh hoa rơi
Người đời vô tình giẫm nát thân em
Người đời vô tình giày xéo thân em
Người đời vô tình giết chết đời em….”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Thái Châu trình bày.

Cũng mang thân kiếp con người như bao người khác nhưng người ta thì có thể lựa chọn cho mình bến đỗ hạnh phúc, có thể chọn cho mình một nơi an yên để tìm về, nhưng  thân người “kỹ nữ” chỉ như những cánh hoa rơi. Chẳng biết khi làn gió thoảng qua, cánh hoa ấy sẽ bị thổi bay về phương trời nào, nhưng nơi tiếp cuối cùng vẫn là mặt đất, vẫn mặc cho người đời vô tình giẫm đạp, vô tình giày xéo chẳng chút tiếc thương. “Người đời vô tình giẫm nát thân em”, họ chẳng biết tiếc thương cho một kiếp người, với họ – “kỹ nữ” là những người thuộc tầng lớp thấp kém, dựa vào gương mặt để kiếm sống, để mồi chài kiếm tiền từ những tay đàn ông đam mê sắc dục. Nên họ chẳng bao giờ dành cái nhìn thiện cảm cũng như sự tôn trọng cho “kỹ nữ”. Người đời đã mặc nhiên mà giày xéo lên tâm thân của cô gái nhỏ, giết chết cả cuộc đời em chỉ trong một phút vô tình….

“….Em hỡi em ơi trong đèn màu mờ mờ
Sau những cơn say thấy hồn mình vẫn bơ vơ
Và từng đêm về lòng có cô đơn
Và từng đêm về hồn có thương đau
Và từng đêm về lệ có đầy vơi……”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Duy Quang trình bày

Trong những ánh đèn mờ của những quán bar, hòa mình với những điệu nhảy đung đưa với bất kỳ người đàn ông nào ra giá ca. Những tưởng là bản thân sẽ thấy vui với những điều đó, nhưng nào ngờ, sau cơn say, em càng thấy bản thân mình bơ vơ và lạc lõng giữa cái chốn nhộn nhịp về đêm này. Những đêm dài cô đơn trong căn phòng vắng, đối mặt chỉ có bốn bức tường vắng bóng người, không người tâm sự, không người cười đùa như nơi hộp đêm lung linh ánh đèn. Chỉ có những đau thương, đọng lại nơi đáy lòng của người thiếu nữ, cảm nhận sự nhơ nhuốc của bản thân mà âm thầm khóc thương cho thân phận của mình.

“…..Ta tiếc cho em, ta tiếc cho em
Nhìn em trong lòng mọi người
Quay cuồng theo tiếng nhạc đưa
Nhìn em tay nâng ly rượu
Môi cười mà lệ như rơi
Môi cười mà lệ như rơi…..”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Tuấn Vũ trình bày

“Ta tiếc cho em”, tác giả đồng cảm với thân phận của người con gái ấy, cảm nhận được hình bóng của em trong mắt, trong lòng của mọi người chẳng là gì cả. Khi có người cần em, trong tiếng nhạc xập xình nơi hộp đêm em quay cuồng theo điệu nhạc, đung đưa với những điệu múa mà quên đi ánh nhìn không thiện ý. Nhìn cách em nâng chén rượu và cạn chúng một cách hào sảng, nở nụ cười tươi lấy lòng người khác nhưng có mấy người nhìn thấy em đang âm thầm gạt đi giọt nước mắt, đang cố gắng cắn chặt răng mà nuốt lệ vào trong. “Môi cười mà lệ như rơi”, câu hát này mới xót xa làm sao khi những cô nàng “kỹ nữ” chẳng được sống thật với chính bản thân mình, chỉ biết làm vừa lòng khách nhân, chỉ biết nở nụ cười mà mua vui cho người khác…

“…..Trong xót xa đưa theo từng ngày lạnh lùng
Em hỡi em ơi mai này đời sẽ ra sao
Từng mùa xuân buồn lòng vẫn đơn côi
Từng mùa đông lạnh tình vẫn xa xôi
Lòng người vô tình em sẽ về đâu.”

Những xót xa được tích tụ trong lòng, mỗi ngày trôi qua, từng chút từng chút một dâng đầy, từng chút một dày xéo tâm hồn vốn non trẻ. Những cô nàng mang trong mình số phận gian truân, chẳng biết được mai này, tương lai sẽ đẩy họ đi về đâu, sẽ lưu lạc nơi phương trời nào, sẽ có được người mình thương thật tâm và có cho mình một mái nhà đúng nghĩa hay không? Chẳng ai trả lời được, bởi chính nàng cũng không được tự ý quyết định cuộc đời cho chính mình. Cứ mặc cho mùa xuân trôi qua êm đềm, nhìn người người vui tươi đón chào mùa mới mà em chỉ biết âm thầm buồn, âm thầm gặm nhấm những cô đơn cho riêng mình mình. Mùa đông người ta có gia đình ấm áp, có những cái ôm, cái nắm tay sưởi ấm, còn mình em thì chịu đựng cơn giá lạnh, vừa lạnh thân vừa lạnh lòng.

“Tình kỹ nữ” của nhạc sĩ Nhật Ngân cùng Duy Trung không cổ xúy hay ủng hộ những người làm nghề “kỹ nữ”, bài hát chỉ đơn thuần là ông cảm thấy thương cho họ, thương họ chịu sự dèm pha của người đời, chịu những giẫm đạp mà không thể tự bảo vệ bản thân mình.

Lời bài hát Tình Kỹ Nữ – Nhật Ngân & Duy Trung

Ta tiếc cho em trong cuộc đời làm người
Ta xót xa thay em là một cánh hoa rơi
Người đời vô tình giẵm nát thân em
Người đời vô tình giày xéo thân em
Người đời vô tình giết chết đời em.

Em hỡi em ơi trong đèn màu mờ mờ
Sau những cơn say thấy hồn mình vẫn bơ vơ
Và từng đêm về lòng có cô đơn
Và từng đêm về hồn có thương đau
Và từng đêm về lệ có đầy vơi.

Ta tiếc cho em, ta tiếc cho em
Nhìn em trong lòng mọi người
Quay cuồng theo tiếng nhạc đưa
Nhìn em tay nâng ly rượu
Môi cười mà lệ như rơi
Môi cười mà lệ như rơi.

Trong xót xa đưa theo từng ngày lạnh lùng
Em hỡi em ơi mai này đời sẽ ra sao
Từng mùa xuân buồn lòng vẫn đơn côi
Từng mùa đông lạnh tình vẫn xa xôi
Lòng người vô tình em sẽ về đâu.

Viết một bình luận