“Nụ hồng mong manh” (Nhật Ngân) – Yêu thương như nụ hồng, mang vẻ đẹp kiêu sa nhưng chóng nở sớm tàn…

Là một trong những nhạc sĩ nổi tiếng của dòng nhạc vàng, Nhật Ngân được biết đến với nhiều nhạc khúc để đời như “Rước xuân về nhà”, “Lời đắng cho cuộc tình”, “Ngày đá đơm bông”,…Ngoài ra, ông còn hoạt động mạnh mẽ trong nhóm nhạc sĩ Trịnh – Lâm – Ngân giai đoạn 1962 – 1975 với nhiều nhạc phẩm tiêu biểu như “Xuân này con không về”, “Hồn trinh nữ”, “Lính xa nhà”, “Mùa xuân của mẹ”, “Qua cơn mê”,….Sau biến cố lịch sử năm 1975, nhiều tác phẩm của ông bị chính quyền mới cấm hoạt động, song, vẫn có nhiều bài vẫn được phổ biến ở hải ngoại.

“Nụ hồng mong manh” là một bản nhạc Hoa được Nhật Ngân đặt lại lời Việt với ngôn từ nhẹ nhàng và êm ái. Ca khúc nói về một câu chuyện tình “chóng nở sớm tàn” như những nụ hồng mỏng manh, rõ ràng là hai người từng rất yêu nhau, mặn nồng và thắm thiết; nhưng sau cùng lại chỉ có thể coi nhau như đôi người xa lạ.Vì “bông hoa kia mau phai tàn”, người thương trở thành người dưng, yêu thương nhạt nhòa như sương khói.

“Anh đem trao cho em nụ hồng,
nụ hồng mong manh như sương mai trong gió..
Em nâng niu đem hoa về giữ trong hồn,
mong sao hoa không phai sắc hương…”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Như Quỳnh trình bày.

Hoa hồng luôn được mệnh danh là nữ hoàng của những loài hoa. Không chỉ đơn thuần là biểu tượng cho một tình yêu ngọt ngào, lãng mạn và vĩnh hằng; mà nó còn là tiếng nói của sắc đẹp, sự khôn khéo cùng đam mê cháy bỏng. Chàng trai dâng cho người con gái anh thương một nụ hồng, dâng cả con tim yêu nồng nhiệt. Tuy nhiên, con tim ấy dường như đã chịu nhiều tổn thương nên có phần mong manh như “sương mai trong gió”, sẽ có thể vỡ vụn bất cứ lúc nào nếu không được trân trọng và yêu thương. Vậy nên, người con gái ấy mới “nâng niu đem hoa về giữ trong hồn” cùng nguyện ước hoa kia sẽ không bao giờ phai nhạt sắc hương. Tượng trưng cho tình yêu của đôi lứa luôn đậm màu và tươi sắc như màu của nụ hồng kia.

“….Nhưng bông hoa kia mau phai tàn,
rụng tả tơi trên đôi tay em băng giá..
Em nghe như trong tim rạng vỡ
nỗi đau làm nhạt nhòa một trời sương khói….”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Phi Nhung trình bày

Nhưng…đã là hoa thì sẽ tàn, hương có nồng nàn cũng có ngày nhạt mất và tình yêu cũng thế! Nhìn những cánh hoa phai tàn rơi tả tơi trên đôi tay giá lạnh của chính mình, mà người con gái ấy như chết lặng. Từng cánh hoa rơi như tiếng tim nàng thêm tan nát, nỗi đau ấy thấm vào từng tấc thịt và làm nhòa đi cả bầu trời tươi sáng đã từng…

“….Anh như chim bay quên đường về
âm thầm mình em…nơi đây với những bâng khuâng
Cánh chim ơi! còn mịt mù tận trời nào
vui chi nơi xa xôi ấy
Anh quên em như quên cánh hoa…..”

Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Minh Tuyết trình bày.

Anh như cánh chim trời, cứ sải cánh mà oanh tạc cả bầu trời xanh, ngỡ mình là vị vua mà tận hưởng cảm giác tự do đến quên đường lạc lối. Mãi tung cánh mà anh đã quên đi, nơi góc cũ, có một người em vẫn đứng im mà chờ đợi cùng bao nỗi ưu tư bủa vây. Cánh chim hiện đang lưu lạc nơi nao? Người yêu ơi, vui nơi phương trời nào? Có hay nơi đây còn em âm thầm một mình. Hay anh đã quên, “anh quên em như quên cánh hoa”…?

“….Nhưng sao nay anh quay trở về,
ta còn gì đâu hoa xưa đã héo trong tim
Mối duyên xưa dù này chỉ là mộng thôi,
em nay như trăng đã uá,
thôi anh ơi duyên ta đành lỡ….”

Cánh hoa đã tàn có tươi lại được không, màu sắc đã nhạt có còn chứa được hương hoa? Tình yêu đã tan có thể nào hàn gắn, anh đã đi rồi quay lại có níu kéo được người xưa chăng?

Ngày anh rời xa, có nghĩ em một mình âm thầm chờ đợi trong héo mòn? Ngày anh quay trở lại, có nghĩ rằng em đã chấp nhận buông tay? Hay anh cứ mặc nhiên là em vẫn nơi đó, chỉ cần anh quay lưng lại sẽ thấy em mỉm cười, chỉ cần anh giang rộng vòng tay sẽ sà vào lòng như con thiêu thân? Còn gì nữa đâu! Ta hãy cứ xem mối duyên xưa như một giấc mộng ảo, tỉnh dậy rồi mọi thứ sẽ chợt tan, tình đã từng mặn nồng cũng như hoa xưa mà héo úa, yêu thương có sâu cũng sẽ tựa ánh trăng tàn….Tình mình, đã thực sự lỡ làng rồi người xưa ơi!

“…..Nhưng bông hoa kia mau phai tàn,
rụng tả tơi trên đôi tay em băng giá..
Em nghe như trong tim rạng vỡ
nỗi đau làm nhạt nhòa một trời sương khói.”

Cứ ngỡ, anh là người chịu nhiều tổn thương nên em đã cố gắng vun đắp tình này, mong anh thêm vững tin vào câu chuyện tình đẹp. Người tặng em nụ hồng mong manh là anh, nhưng người vì nụ hồng vỡ nát và tột cùng nỗi đau lại chỉ có riêng mình em. Ca khúc “Nụ hồng mong manh” của nhạc sĩ Nhật Ngân làm ta nhớ đến một câu nói: “Người tiện tay vẽ hoa vẽ lá, tôi đa tình tưởng đó là mùa xuân”, người chỉ vô tình tặng cho nàng một nụ hồng mà nàng ngỡ đó là chân tình thiện ý và vui mừng đón nhận mà không biết sẽ chịu tổn thương.

Lời bài hát Nụ Hồng Mong Manh – Nhật Ngân

Anh đem trao cho em nụ hồng,
nụ hồng mong manh như sương mai trong gió..
Em nâng niu đem hoa về giữ trong hồn,
mong sao hoa không phai sắc hương

Nhưng bông hoa kia mau phai tàn,
rụng tả tơi trên đôi tay em băng giá..
Em nghe như trong tim rạng vỡ
nỗi đau làm nhạt nhòa một trời sương khói.

Anh như chim bay quên đường về
âm thầm mình em.. nơi đây với những bâng khuâng
Cánh chim ơi! còn mịt mù tận trời nào
vui chi nơi xa xôi ấy
Anh quên em như quên cánh hoa.

Nhưng sao nay anh quay trở về,
ta còn gì đâu hoa xưa đã héo trong tim
Mối duyên xưa dù này chỉ là mộng thôi,
em nay như trăng đã uá,
thôi anh ơi duyên ta đành lỡ….

Nhưng bông hoa kia mau phai tàn,
rụng tả tơi trên đôi tay em băng giá..
Em nghe như trong tim rạng vỡ

Viết một bình luận